Showing posts with label Richard Branson. Show all posts
Showing posts with label Richard Branson. Show all posts

Saturday, October 25, 2014

10 quy tắc thành công của tỷ phú kỳ dị Richard Branson

Trong cuốn sách mới ra mắt với tựa "Phong cách Virgin: Tất cả những gì tôi biết về nghề lãnh đạo", Richard Branson đã chia sẻ những điều làm nên thành công của ông như ngày nay. 

1. Đi theo tiếng gọi của con tim


Branson chưa bao giờ từ bỏ 1 ý tưởng nào vì lí do chúng vấp phải quá nhiều chỉ trích và luôn bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với những người sẵn sàng chấp nhận rủi ro để đạt được mục đích to lớn.

Tất nhiên, Branson cũng sẽ không bao giờ thực hiện bất cứ dự án nào mà nếu thất bại sẽ khiến ông phải khuynh gia bại sản. Đây là điều ông học được từ cha mình, người đồng ý cho Branson bỏ học để thực hiện cuốn tạp chí riêng, miễn sao ông có thể đảm bảo rằng số quảng cáo bán được thông qua cuốn tạp chí có thể chi trả cho chi phí in ấn.

Branson luôn sử dụng thuật ngữ “bảo vệ phần gốc” để miêu tả giới hạn chịu đựng rủi ro của mình, và đó cũng chính là cách ông thuyết phục thành công các đối tác cùng tham gia ngành công nghiệp hàng không vào năm 1984.

Tất cả đều bị thuyết phục bởi trước đó, Branson đã thành công trong việc thương lượng với Boeing và bắt hãng này phải nhận lại 1 chiếc 747 từ Virgin sau một năm nếu việc kinh doanh của ông không thuận lợi.

2. Làm việc thiện

Branson tin tưởng các công việc từ thiện và ông đã đồng ý sẽ sử dụng ít nhất một nửa số tài sản của mình cho việc này. Ông nhận thấy từ thiện là một giải pháp tốt trong việc thúc đẩy mối liên hệ giữa nhân viên của mình, và đó cũng chính là lý do ông vận động một lượng lớn những người làm việc tại Virgin tham gia các cuộc chạy marathon tại New York, London để gây quỹ cho các tổ chức từ thiện.

3. Có niềm tin vào điều mình làm

“Chính sự tin tưởng vào những việc mình đang làm sẽ giúp bản thân tạo ra sự khác biệt giữa thành công và thất bại. Nếu bạn không tự hào bởi những việc mình đang làm, thì ai sẽ ?”, Branson chia sẻ.

4. Luôn vui vẻ

Branson chia sẻ rằng chìa khóa cho sự khăng khít và đoàn kết giữa các công ty con trực thuộc tập đoàn Virgin chính nằm ở bầu không khí vui vẻ.

“Sự vui vẻ là một trong những nhân tố quan trọng nhưng đồng thời cũng dễ bị bỏ qua nhất trong bất cứ doanh nghiệp thành đạt nào. Nếu không cảm thấy vui vẻ với những gì đang làm, tốt hơn hết bạn hãy xin nghỉ và thử một công việc khác”, Branson viết. Brason luôn khuyến khích tiệc tùng hoặc các sự kiện bởi ông cho rằng chúng có thể xóa bỏ khoảng cách giữa sếp và nhân viên cũng như giúp mọi người cảm thấy thoải mái, sẵn sàng mở lòng với nhau.

5. Không từ bỏ

Branson gặp phải không ít khó khăn xuyên suốt sự nghiệp của mình. Và cũng như bao chủ doanh nghiệp khác, ông từng gặp nhiều thất bại trong cuộc đời, ví dụ như với dự án Virgin Megastore. Tuy vậy, Branson không bao giờ bỏ cuộc và luôn tiến lên phía trước. Đối với Branson, không phải tất cả những gì mạo hiểm đều mang lại thành công, nhưng như vậy không có nghĩa rằng ông không chấp nhận đánh cược.

6. Lắng nghe nhiều hơn và biết kiệm lời

Mắc chứng khó đọc bẩm sinh, ngay từ nhỏ Branson đã luyện cho mình thói quen ghi nhớ mọi việc thông qua ghi chép. Đó là lý do ông không bao giờ ra ngoài mà quên mang theo cuốn sổ tay của mình. Branson cho hay thói quen ghi chép này chính là vũ khí quan trọng giúp ông chiến thắng trên thương trường.

7. Học cách dụng nhân và dành thời gian cho chính mình

“Nghệ thuật trong việc dùng người là điều mà bất cứ ông chủ nào cũng phải thuần thục”, Branson chia sẻ. Mọi nhà lãnh đạo tài ba đều hiểu rằng họ không có thời gian cũng như khả năng nắm rõ toàn bộ từng chi tiết việc kinh doanh của mình, và họ thuê người để làm những việc mình không đủ chuyên môn hoặc không cần phải lãng phí thời gian. “Điều này cũng giúp ta có thêm thời gian dành cho gia đình mình, và đây mới là điều quan trọng nhất.”

8. Quảng giao

Đừng ngồi trước màn hình máy tính cả ngày. Hãy sắp xếp đi ăn trưa với đồng nghiệp hay uống cà phê với ai đó cùng cơ quan. Bạn sẽ không bao giờ có cơ hội thăng tiến nếu không biết cách gây dựng các mối quan hệ.

9. Giao tiếp với tất cả các cấp trong công ty

Branson không tin vào khoảng cách giữa các cấp trong công ty. Ông cho rằng kể cả khi làm tới chức CEO, bạn cũng không được quên rằng lãnh đạo được đánh giá bởi các đồng nghiệp của mình. Ông lấy ví dụ về nơi làm việc của hãng phim Pixar, được thiết kế để tất cả mọi người thuộc các ban ngành khác nhau trong công ty đều có cơ hội gặp gỡ trực tiếp hàng ngày, từ đó dễ dàng nảy sinh những sự hợp tác mang lại lợi ích cho hãng.

10. Hạnh phúc

Đối với Branson, khối tài sản 5 tỷ USD sẽ không có ý nghĩa gì nếu ông thực sự không vui vẻ với những gì đã làm. Thành công, đối với tỉ phú này, phải là điều gì có thể mang lại hạnh phúc. Đó cũng là lý do ông sở hữu một hòn đảo cho riêng mình. Nhưng đồng thời, Branson cũng chia sẻ : “Miễn được ở cạnh những người tôi yêu mến và được làm những việc mình thích, địa điểm sẽ không còn là điều khiến tôi bận tâm".
Theo Zing

Thursday, October 9, 2014

Richard Branson: Nhân viên nghỉ thoải mái, tiền kiếm càng nhiều

Tuần trước, tỷ phú Anh tuyên bố sẽ không giới hạn ngày nghỉ phép vì tin rằng sẽ kiếm được nhiều hơn nếu cho nhân viên quyền kiểm soát thời gian của họ.


Kỷ nguyên công nghiệp đã cho ta thấy cách duy nhất để kiếm tiền là đánh đổi thời gian. Thông điệp đưa ra rất rõ ràng - bạn cho tôi 10 tiếng mỗi ngày và tôi sẽ trả lương vì điều đó. Tuy nhiên, những năm gần đây, một khái niệm mới đã ra đời khi các công ty nhận ra rằng nếu cho nhân viên quyền kiểm soát thời gian, họ sẽ giúp mình kiếm được nhiều tiền hơn. Và như thường lệ, ông chủ Tập đoàn Virgin - Richard Branson đã đưa ra một ý tưởng khá táo bạo: Cho nhân viên xin nghỉ thoải mái.

Hệ thống nghỉ phép được đánh giá là một ý tưởng tồi, Inc cho biết. Vì ngày nay, người ta không đánh giá nhân viên dựa trên thời gian lao động, mà là hiệu quả công việc.
Richard Branson luôn có những ý tưởng rất táo bạo. Ảnh: Huffington Post

Trước đây, Branson không hiểu ra điều này. Thực ra, ông cũng là người khá chậm thích nghi. Tại Mỹ, chưa đến 1% các công ty có chính sách kỳ nghỉ không giới hạn cho nhân viên. Trên thực tế, số ngày nghỉ tại Mỹ đứng áp chót trên thế giới, chỉ hơn Hàn Quốc.
Tuy nhiên, một số công ty đã sớm thức thời làm theo chính sách này. W. L. Gore là một trong những công ty tiên phong khi áp dụng chính sách này từ những năm 60 và vẫn đang phát triển với giá trị hiện tại 3 tỷ USD.

Semco, hãng chuyên sản xuất ống bơm, thành lập năm 1951cũng là một ví dụ điển hình. Năm 1981, công ty được Ricardo Semler tiếp quản và chuyển đổi thành một doanh nghiệp có môi trường làm việc rất thân thiện. Năm 1981, công ty được định giá 4 triệu USD. Hiện công ty này trị giá một tỷ USD và vẫn tiếp tục phát triển, với tỷ lệ biến động nhân sự luôn dưới 1% mỗi năm.

Một số công ty công nghệ Mỹ cũng đã thực hiện theo cách này trong nhiều năm và ngày càng có nhiều công ty làm theo. Evernote và NetFlix là hai trường hợp điển hình. Họ nhận ra những chính sách cho phép nhân viên kiểm soát thời gian đang mang lại nhiều lợi ích cho công ty.

Các nhà đầu tư sẽ rót thêm tiền khi biết bạn đưa ra những chính sách nhân đạo tại công ty. Nhưng mặt trái của việc này là họ có thể muốn nghỉ nhiều hơn. Để giải quyết vấn đề này, Crankset Group đã chi cho 4 thành viên hội đồng quản trị 1.500 USD một năm để đi nghỉ. Thậm chí FullContact còn trả tới 7.500 USD. Nhưng họ chỉ có thể nhận được khoản tiền này khi đưa ra các hóa đơn chứng mình họ đã chi trả cho kỳ nghỉ.
Tóm lại, nguyên lý của việc này rất đơn giản. Hãy cho nhân viên quyền kiểm soát thời gian của họ và họ sẽ giúp gây dựng công ty lớn mạnh hơn, không phải cho bạn mà là cùng với bạn. Trong kỷ nguyên ngày nay, thời gian chính là một loại tiền tệ mới.
Vnexpress

Sunday, September 21, 2014

Bạn dám chấp nhận thất bại bao nhiêu lần để thành công?

Theo trang Entrepreneur, các doanh nhân thành công còn có những công cụ để quản lý những cảm xúc thất vọng và không để nó kéo dài quá lâu. Họ nhanh chóng hồi phục và xác định lại mục tiêu cần thực hiện. 
Để đạt được thành công, ngay cả những người xuất sắc nhất cũng không ít lần phải nếm mùi thất bại cay đắng. Điều khác biệt lớn nhất giữa người thành công và những người khác chính là việc họ không để những lần thất bại này đánh gục. 

Theo trang Entrepreneur, các doanh nhân thành công còn có những công cụ để quản lý những cảm xúc thất vọng và không để nó kéo dài quá lâu. Họ nhanh chóng hồi phục và xác định lại mục tiêu cần thực hiện.

Cách đây không lâu, Alex Fauske, nhà sáng lập trang quảng cáo bằng hoạt hình The Doodle video guy giới thiệu tới người xem đoạn phim tổng hợp lại kỷ lục thất bại của những người nổi tiếng như nhà sáng chế Thomas Edison, tỷ phú Richard Branson,… dựa trên số liệu của atoor chức Funders and Founders.

Để phát minh ra được bóng đèn điện, Edison đã phải trải qua 10.000 lần thử nghiệm thất bại. Bạn sẵn sàng chấp nhận thất bại bao nhiêu lần để thành công?

                 
Theo Trí Thức Trẻ/Entrepreneur

Saturday, September 20, 2014

Tỷ phú Richard Branson: 'Người chăm chỉ sẽ gặp may'

Tỷ phú sáng lập Tập đoàn Virgin cho rằng bạn sẽ chẳng bao giờ gặp may nếu cứ cố thu mình vào góc an toàn và không dám mạo hiểm.

Richard Branson được coi là một trong những doanh nhân thành công nhất nước Anh và là biểu tượng của khởi nghiệp. Ông rời trường học năm 16 tuổi và thành lập tạp chí Student Magazine cùng một nhóm bạn. Đến thập niên 70, ông sáng lập Virgin Records và Virgin Group. Sau đó, Branson lần lượt bổ sung thêm hãng hàng không Virgin Atlantic, Virgin Mobile và Virgin Trains. Ông hiện có khối tài sản trị giá 5 tỷ USD và là người giàu thứ 8 tại Anh, theo Forbes.

Business Insider mới đây đã trích đăng một phần cuốn sách "Làm theo cách của Virgin: Tất cả những gì tôi biết về lãnh đạo", của Richard Branson. Trong đó, ông cho rằng "may mắn" là một trong những yếu tố dễ bị hiểu lầm và bị đánh giá thấp nhất trong cuộc sống.

Trên thực tế, những cá nhân và công ty được coi là may hơn người khác cũng chính là những người sẵn sàng mạo hiểm và chấp nhận thất bại nhất. Trong khi đó, nhóm người "chọn an toàn vì sợ thất bại" thường không bao giờ gặp may được như vậy. Bạn có nghĩ đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên? Tôi thì không cho là vậy.
Richard Branson cho rằng may mắn đến từ sự chăm chỉ làm việc. Ảnh: Telegraph
Đáng buồn là phần lớn mọi người coi cơ hội "gặp may" của mình ngang với việc bị sét đánh trúng. Tức là một chuyện mà họ không có một chút kiểm soát nào. Theo tôi, việc này hoàn toàn không đúng. Bất kỳ ai muốn bỏ công sức để kiểm soát vận may của mình sẽ thực sự làm được điều ấy.

Tôi nhớ đã từng xem vòng chung kết giải golf Anh mở rộng trên TV. Khi một trong những vận động viên top đầu đánh bóng trong thế khó và quả bóng rơi vào lỗ, một bình luận viên người Anh đã thốt lên rằng: "Ôi Chúa ơi, đúng là một cú đánh may mắn!".

Một bình luận viên khác trong khu vực phát hình (theo tôi biết thì ông ấy là một cựu quán quân người Mỹ) lập tức đáp trả với lời khiển trách gay gắt: "May mắn á! Thế mà anh bảo là "may mắn" à? Anh có biết chúng tôi đã phải luyện tập hàng nghìn tiếng cho những cú đánh như thế không? Anh ta đã cố đưa bóng vào lỗ và đã thành công. Để tôi nói anh nghe, anh ấy đã cố gắng rất nhiều để có được sự may mắn ấy!".

Gary Player - một trong những huyền thoại của làng golf cũng rất nổi tiếng với câu nói có ý nghĩa tương tự: "Tôi càng luyện tập chăm chỉ thì càng may mắn".

Cũng như vận động viên golf ấy, tôi từng bị cho là quá ăn may khi kinh doanh. Nhưng tôi tin rằng chăm chỉ mới là nhân tố quan trọng trong tất cả những sự may mắn ấy. Cũng thật khó giải thích tại sao việc "ở đúng chỗ và đúng thời điểm" lại có thể thay đổi cuộc đời con người kì diệu đến vậy.

Chủ đề này khiến tôi nhớ đến thành công ban đầu của hãng thu âm Virgin Record. Chúng tôi đã rất ngạc nhiên và vui mừng khi album đầu tay của Mike Oldfield - Tubular Bells trở thành một hiện tượng ở Anh. Vì thế, chúng tôi cố gắng đưa nó sang Mỹ.

Nhưng bất chấp thành công tại châu Âu, và rất nhiều nỗ lực thuyết phục của tôi, ông trùm hãng đĩa Atlantic Records - Ahmet Ertegun vẫn không cho rằng một album không lời có thể bán ở Bắc Mỹ. Đáng tiếc lý do là vì ông ấy không "hiểu nó".
Đến một ngày, khi Ahmet đang nghe album này trong phòng làm việc (có lẽ ông ấy vẫn muốn cố hiểu ý nghĩa của bản nhạc), đạo diễn William Friedkin bước vào. Ông ấy khi đó đang tìm âm nhạc cho bộ phim đang thực hiện.

Cực kỳ may mắn, trước khi Ahmet kịp tắt đi, Friedkin đã nghe thấy Tubular Bells và ngay lập tức thích nó. Thế rồi sau đó, ông ấy có nhạc nền và chúng tôi có hợp đồng tại Mỹ với Atlantic. Tuyệt vời nhất, bộ phim ông ấy đang quay lại là phim kinh dị bom tấn Exorcist (Quỷ ám). Nó đã góp phần đưa Tubular Bells đến với khán giả toàn cầu.

Bạn có thể gọi đó là may mắn nếu muốn. Nhưng tôi thì biết rằng mình đã dành rất nhiều thời gian phàn nàn với Ahmet. Và nếu ông ấy không bị kích thích đến mức phải cố nghe thêm lần nữa, thì có lẽ chúng tôi đã không bao giờ bắt được may mắn ở thời khắc quan trọng như vậy.
VNE

Vì sao Richard Branson tạo ra hàng trăm thương hiệu 'Virgin' mà không gây nhàm chán?

Branson luôn luôn thực hiện mọi việc với một tiếng vang. 

Virgin bắt đầu gây tiếng vang trên sân khấu Anh trong những năm 70 thế kỷ trước với hãng ghi âm Virgin Records đầy sáng tạo, sản phẩm trí tuệ của ông chủ Richard Branson, người đã ký hợp đồng với các nghệ sĩ không tên và bắt đầu một công cuộc quảng cáo dài hơi vẫn còn tiếp tục đến ngày nay.


Branson sau đó bán Virgin Records cho Gai-EMI với mức giá gần 1 tỷ USD trong năm 1992, nhưng đã sáng tạo ra hơn 400 công ty, doanh thu đạt 15 tỷ bảng Anh (2012) và hơn 50.000 nhân viên trên toàn thế giới.

Cơ hội làm tốt hơn ở những nơi khách hàng được phục vụ kém

Cái tên Virgin và nhân cách của Branson giúp bán nhiều sản phẩm và dịch vụ đa dạng như máy bay, tàu hỏa, tài chính, nước giải khát, âm nhạc, điện thoại di động, xe hơi, rượu, xuất bản, thậm chí cả trang phục cô dâu. 

Branson có thể tạo ra lợi ích trong gần như bất kỳ thương vụ nào mình muốn bằng cách gắn tên Virgin vào cho nó. Ông cung cấp thương hiệu và một khoản đầu tư ban đầu nhỏ và rồi lấy quyền kiểm soát đa số, và các đối tác tên tuổi khác kéo đến cùng với tiền mặt.

Tập đoàn Virgin tìm kiếm cơ hội mới tại các thị trường với khách hàng được phục vụ kém, quá tải và các đối thủ cạnh tranh tự mãn. Branson giải thích: "Bất cứ nơi nào chúng tôi tìm thấy họ, sẽ có khu vực cơ hội rõ ràng để cho Virgin làm một công việc tốt hơn nhiều so với các đối thủ cạnh tranh. Chúng tôi giới thiệu sự tin tưởng, sáng tạo và thân thiện với khách hàng ở những nơi chúng không tồn tại."

Một số nhà phê bình tài chính chỉ ra rằng Branson đang pha loãng thương hiệu và ôm đồm quá nhiều doanh nghiệp. Đã có một số cái tên xuất hiện như Virgin Cola, Virgin Cosmetics Virgin Vodka đã hoàn toàn biến mất. Nhưng bất chấp sự đa dạng, tất cả cá dòng sản phẩm, dịch của của Virgin đều bao hàm giá trị tiền bạc, chất lượng, cách tân, vui vẻ và một cảm giác cạnh tranh đầy thách thức.

Nếu có lý do tốt, truyền thông sẽ tự mò đến

Là bậc thầy của các chiêu trò quảng cáo mang tính chiến lược, Branson biết các nhiếp ảnh gia có một công việc để làm và họ sẽ tìm đến các sự kiện nếu ông cho họ một lý do tốt. Ông đã thâu tóm hãng hàng không tẻ nhạt và đắt đỏ British Airways bằng cách dùng thiết bị bay từ thời chiến tranh thế giới thứ I để công bố sự hình thành của Virgin Atlantic vào năm 1984. 

Các chuyến bay đầu tiên cất cánh mang theo toàn những người nổi tiếng và giới truyền thông, được trang bị một ban kèn đồng, nhân viên phục vụ từ nhà hàng Maxim's thắt cà vạt trắng, mặc lễ phục đuôi tôm trắng và rượu sâm-panh uống thoải mái. Bức tiệc trên không tha hồ tận hưởng sự phủ sóng trên báo chí quốc tế và lượng quảng cáo miễn phí trị giá hàng triệu USD.

Khi tung ra Virgin Cola ở Mỹ năm 1998, Branson lái một chiếc xe tăng quân đội xuống đại lộ số Năm ở New York, thu hút các cuộc phỏng vấn trên từng chương trình truyền hình buổi sáng. 

Vì sao Richard Branson tạo ra hàng trăm thương hiệu 'Virgin' mà không gây nhàm chán? (1)
 Branson lái một chiếc xe tăng quảng bá Virgin Cola.

Năm 2002, ông nhảy xuống quảng trường Thời đại từ một chiếc cần cẩu để công bố doanh nghiệp điện thoại di động của mình.

Năm 2004, để giới thiệu một dòng các đồ chơi công nghệ thời thượng mang tên Virgin Pulse, Branson lại chiếm lấy sân khấu trung tâm, xuất hiện tại một hộp đêm của New York cùng đôi tất màu da người và khéo léo kèm theo một máy chơi CD di động.

Mặc dù luôn tránh cách nghiên cứu thị trường truyền thống bằng một thái độ "Mặc kệ nó, làm tới đi", Branson vẫn tiếp xúc khách hàng thường xuyên. 

Khi lập ra Virgin Atlantic, ông gọi 50 khách hàng mỗi tháng để trò chuyện và nhận phản hồi của họ. Ông xuất hiện trong các sân bay để cùng chen lấn với khách hàng, và nếu một chiếc máy bay bị trì hoãn, ông trao tặng cho họ phiếu quà tặng cho một cửa hàng Virgin Megastore hoặc giảm giá cho các chuyến du lịch trong tương lai.

Những sáng tạo vì xã hội, cứu hành tinh

Branson còn khởi xướng quỹ phi lợi nhuận mang tên Virgin Unite để giải quyết các vấn đề toàn cầu, xã hội và môi trường, với cách tiếp cận kiểu thầu khoán. Một nhóm nhà khoa học, doanh nhân và những người đam mê môi trường tư vấn cho Virgin về những gì hãng cần phải làm ở cấp độ căn bản và toàn cầu. Mục đích là để thay đổi cách thức "các doanh nghiệp và các ban ngành xã hội làm việc với nhau - biến kinh doanh thành một thế lực vì sự tốt đẹp".

Branson biến trách nhiệm công ty và phát triển bền vững (CR/CD) thành một ưu tiến chính cho tất cả doanh nghiệp của mình. Mỗi doanh nghiệp phải có một hành động có trách nhiệm xã hội và giảm lượng khí thải carbon của nó. Branson nói "Tôi tin rằng tương lai, chúng ta sẽ có thể tận hưởng lối sống lành mạnh và đầy đủ trong khi giảm thiểu các tiêu cực mà chúng ta gây ra trên thế giới".

Vì sao Richard Branson tạo ra hàng trăm thương hiệu 'Virgin' mà không gây nhàm chán? (2) 
Triết lý nổi tiếng của Branson: Mặc kệ nó, làm tới đi (Screw it, Let's do it).

Virgin phân loại các doanh nghiệp của mình thành 8 nhóm trách nhiệm xã hội và bền vững: Bay cao, Tất cả chúng ta sẽ đi nghỉ hè, Duy trì liên lạc, Canh chừng các đồng xu, Đi từ A đến B, Cơ thể của tôi là một ngôi đền, Ra khỏi thế giới này và Hãy ra ngoài và thư giãn. Mỗi nhóm sẽ làm những điều đặc biệt tốt đẹp trong ngành công nghiệp của mình, cũng như giúp giảm bớt những điều xấu xa đi kèm với chúng. 

Virgin Wine chỉ thu mua từ các trang trại nhỏ và trả giá hợp lý, đồng thời quảng bá việc uống có ý thức. Virgin Games, một trang web cờ bạc trực tuyến, quảng bá cờ bạc có trách nhiệm và giúp nhận dạng, làm giảm chứng nghiện cờ bạc. Virgin Money tập trung vào cho vay hợp lý. Và danh sách cứ thế tiếp tục.

Virgin Aviation có lẽ là thử thách khó khăn nhất, nó đại diện cho 7 triệu trên 8 triệu tấn CO2 mà Virgin tạo ra mỗi năm. Tuy nhiên. Branson đã biến vấn đề thành một cơ hội. Nỗ lực đó đã phát triển thành quỹ Virgin Xanh, đầu tư vào các cơ hội năng lượng tái tạo từ năng lượng mặt trời cho đến lọc nước, ước đạt 3 tỷ USD giá trị vào năm 2016.

Năm 2007, Branson thành lập Thử thách Trái đất để thưởng 25 triệu USD cho bất kỳ người nào hoặc một nhóm người phát triển cách loại bỏ khí nhà kính trong khí quyển lâu dài, an toàn và có thể thương mại hóa. Các phát minh gửi đến sẽ được xem xét bởi nhóm các nhà khoa học, các giáo sư và các chuyên gia môi trường.

Cho dù tìm kiếm doanh nghiệp mới, tạo ra quảng cáo theo phong cách đặc trưng hay khuyến khích nghiên cứu để giúp hành tinh, Branson luôn luôn thực hiện nó với một tiếng vang.

Cách duy nhất để trở thành triệu phú, tỷ phú và siêu tỷ phú

Richard Branson được xếp thứ 5 trong danh sách các doanh nhân giàu nhất nước Anh, và xếp thứ 254 trong danh sách tỷ phú của Forbes năm 2011. Lối tư duy đưa ông thành tỷ phú là "Mặc kệ nó, làm tới đi". 

Yếu tố quan trọng nhất và đơn giản nhất trong chuyện làm giàu thời hiện đại - là đầu tư. Tất cả những gì bạn phải làm là rót tiền (gần như toàn bộ tiền bạn có) vào (những) mục tiêu xác định. Nếu có kết quả tích cực, một năm sau bạn sẽ kiếm thêm được 3% lợi nhuận, nếu không, chuyện mất trắng là khó tránh, tạp chí doanh nghiệp Inc. khẳng định.

Song, không phải ai cũng dám mạo hiểm; Bởi hàng triệu người hiện nay - ngày ngày vẫn đi làm thuê. 

Dĩ nhiên, nếu nói một cách lạc quan, bạn làm việc cho ông chủ giàu có và hưởng vài lần tăng lương đáng kể. Song hầu hết các trường hợp, số tiền này không bao giờ là cả một gia tài. Ngược lại, một kịch bản khác tiêu cực hơn là bạn bỗng nhiên bị đuổi việc hoặc doanh nghiệp nơi bạn làm việc phá sản - mọi công sức, thời gian, cống hiến và hy sinh đổ xuống sông xuống biển (trường hợp này không xét đến những người an phận với số tiền kiếm được hàng tháng).

Viễn cảnh lạc quan thường có hạn, trong khi đó, có vô số trường hợp đóng cửa, phá sản hoặc nghỉ việc hàng ngày. Đó là hệ quả của việc đầu tư "nhầm".

Giàu vì "tiền"

Thực tế, nếu bạn mơ về những giấc mơ giàu có, chuyện đi làm thuê sẽ chẳng bao giờ biến giấc mơ thành thực. Chính phủ Mỹ cũng phải đồng ý với nhận định này.

Hãy kiểm tra đơn khai thuế của 400 cá nhân hàng năm của Sở Thuế vụ Mỹ (Internal Revenue Service - IRS) công bố mới đây:

Vào năm 2009, cần có 77, 4 triệu đô la trong tổng thu nhập để lọt vào top 400. Con số này đã giảm từ 109,7 triệu đô (2008) và giảm một cách đáng kể từ kỉ lục cao nhất là từ 238, 8 triệu đô (2007).

Điểm thú vị ở đây là cách top 400 người kiếm ra tiền:

Tiền lương bổng: 8.6%

Lãi suất: 6.6%

Cổ tức: 13%

Quan hệ đối tác và liên minh: 19,9%

Thặng dư vốn: 45, 8%

Vài kết luận có thể thấy được ở đây là:

Làm việc kiếm lương sẽ không làm bạn giàu lên được.

Sở hữu những khoản đầu tư "thu nhập" an toàn cũng không làm bạn giàu lên được.

Đầu tư được vào nhóm công ty lớn sẽ không giúp bạn giàu lên.

Sở hữu một hay nhiều doanh nghiệp, dù là cổ phần hay cộng tác, không chỉ lập được quỹ tiền vững chắc mà một ngày nào đó còn có thể....tạo ra một vận may tài chính khổng lồ.

Bạn thấy số liệu của Sở Thuế vụ Hoa Kỳ khó tin? Hãy kiếm tra chéo với danh sách tỷ phú của Forbes: Bill Gate, Carlos Slim Helu, Amancio Ortega, Warren Buffet, Larry Ellison, Charles Koch, David Koch, Sheldon Adelson, Christy Walton... 

Rõ ràng, làm giàu - về mặt tiền tệ - là kết quả của việc đầu tư vào chính mình và người khác, chấp nhận rủi ro, làm thành công nhiều công việc nhỏ...và rồi làm những việc to lớn hơn một cách đúng đắn.

Nhưng điều gì xảy ra nếu bạn vẫn không thể (hoặc chưa thể) thấy mình giàu có? Vẫn còn một kiểu "giàu có" khác.

Giàu vì "tình"

Các doanh nhân đều có chung một điểm khó phủ nhận. Khi ai đó nói chuyện với họ về những thứ liên quan tới "tiền" - chiến lược phát triển, doanh thu, IPO, ...họ tỏ ra khá hứng thú, nhưng thực sự bản thân họ không gắn bó máu thịt với những chuyện đó bằng một thứ khác.

Đó là đời sống doanh nhân. Là một doanh nhân, họ cảm thấy ra như thế nào? Câu hỏi này thường khiến đa số họ hào hứng vô cùng. Họ bắt đầu cởi mở chia sẻ về những thử thách, trách nhiệm, sứ mệnh, mục đích, hay cách họ tiếp nhận thành quả, niềm vui khi "ngồi đúng" vị trí trong những "đội quân" thực sự và quản trị những "đứa con số phận" ra sao...

Những biểu hiện về tâm lý ở trên xảy ra thường xuyên. Theo tạp chí doanh nghiệp Inc., tâm lý này xảy ra khi xuất hiện nhiều điểm nối giữa những giấc mơ vô định và nhiều con số kinh doanh đo đếm được.

Mọi doanh nhân thường thích nói chuyện về chuyện "làm doanh nhân ra sao", vì khi đó họ thấy mình đang sống - thoải mái hiện thực hóa mọi kế hoạch, được quyền quyết định, được quyền mắc sai lầm. Khi đó thế giới của họ không bị giới hạn trong những con số tài chính, mà còn mở rộng ra tới mọi góc cạnh cá nhân. Ở khía cạnh đó, họ thấy mình giàu có - thực sự giàu có. 

Vì vậy, để người giàu thấy mình giàu có kiểu đo đếm được (góc độ tài chính) hay vô định (góc độ cá nhân), họ đều phải bước chung một con đường - là sở hữu doanh nghiệp của riêng mình. 

Kết luận trên không xui khiến bất kỳ ai bỏ việc ngay lập tức; trên thực tế, bạn không nên làm thế. Một trong những cách hạn chế rủi ro là bạn vẫn giữ một công việc cố định trong khi từng bước xây dựng cơ ngơi của riêng mình.

Một lý lẽ khó thể chối cãi, là thế giới luôn tồn tại một nhóm người sống cuộc đời của họ theo những cách riêng nhất, giúp họ đi đến tận cùng cuộc sống nhất. Họ là doanh nhân.
Theo Gafin/DVO

Lời 'tiên tri' về tỷ phú Richard Branson

Khi còn nhỏ, thầy hiệu trưởng của Richard Branson từng nói với ông rằng sau này Branson sẽ phải vào tù hoặc sẽ trở thành triệu phú. 
Richard Branson sinh ngày 18/6/1950 tại Blackheath, London. Mặc dù cha ông là luật sư nhưng gia đình ông không hề giàu có. Khi còn nhỏ, ông bị mắc bệnh khó đọc và học rất kém ở trường. Vì vậy, ông đã bỏ học vào năm 16 tuổi. Thầy hiệu trưởng của Branson từng nói rằng Branson hoặc sẽ phải vào tù hoặc sẽ thành triệu phú.

Có vẻ như lời 'tiên tri' của thầy hiệu trưởng đã không sai khi Branson trở thành triệu phú năm 23 tuổi, và hiện nay ông còn là một trong những tỷ phú giàu có nhất thế giới. Tài sản của Branson ước tính khoảng 5 tỷ USD.

Khi còn là một cậu bé tuổi teen, Branson đã bắt đầu công việc kinh doanh đầu tiên của mình bằng việc cùng những người bạn cho ra đời tờ tạp chí mang tên 'Student'.

Đến thập niên 70, ông sáng lập Virgin Records và Tập đoàn Virgin. Sau đó, Branson lần lượt bổ sung thêm hãng hàng không Virgin Atlantic, Virgin Mobile và Virgin Trains. Tính đến này, tập đoàn Virgin của Branson bao gồm hơn 400 công ty con.

Đặc biệt vào năm 2000, Branson đã được phong danh hiệu hoàng thân xứ Wales nhờ những đóng góp trong ngành kinh doanh.

Nơi ở chính của vị tỷ phú này là hòn đảo Necker, có diện tích hơn 280.000m2. Ông mua đảo Necker vào năm 1970 với giá 180.000 USD. Giá trị ước tính của hòn đảo này vào năm 2006 là 60 triệu USD.

Theo NHD.VN

Sunday, September 14, 2014

Tính cách còn quan trọng hơn cả bằng cấp

"Đối với tôi, điều quan trọng nhất khi nhìn vào những ứng viên tiềm năng là liệu tính cách của họ có phù hợp với văn hoá công ty hay không". 

 

Dưới đây là bài chia sẻ của Sir Richard Branson, tỷ phú người Anh với số tài sản hơn 5 tỷ USD, là người sáng lập ra tập đoàn Virgin bao gồm hơn 400 công ty con hoạt động trên rất nhiều lĩnh vực khác nhau về cách tuyển nhân viên của mình.


Tôi luôn quan niệm rằng kinh doanh chỉ đơn giản là tìm được đúng người để hoàn thành điều mà bạn mong muốn. Nếu có thể chọn được một nhóm hoàn hảo, cơ hội thành công là trong tầm tay của bạn. Tuy nhiên, việc tìm được người phù hợp cho công việc không phải lúc nào cũng dễ dàng.

Đối với tôi, điều quan trọng nhất khi nhìn vào những ứng viên tiềm năng là liệu tính cách của họ có phù hợp với văn hoá công ty hay không. Các kỹ năng đều có thể học được nhưng thật sự rất khó để thay đổi tính cách của một con người. Nếu bạn có thể tìm được một người vui vẻ, thân thiện, biết quan tâm và giúp đỡ người khác, phần thắng đang nghiêng về phía bạn.

Tuy nhiên, tính cách con người lại là thứ rất khó để có thể nhìn ra ngay lập tức. Một bản CV hay một buổi phỏng vấn không phải lúc nào cũng đủ bởi chúng ta thường có xu hướng khiêm tốn hay ngại bộc lộ con người thật của mình. Nếu bạn tìm được một người có tính cách đúng như mong đợi nhưng lại hướng nội một chút, hãy tìm cách để họ bộc lộ bản thân tốt hơn. Nếu đó là một người hướng ngoại, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều nhưng hãy cẩn trọng với những ai phấn khích quá mức dưới áp lực của buổi phỏng vấn.

Tôi để ý rằng hầu hết chúng ta đều có thể nắm được một công việc nào đó cực nhanh một khi bị đẩy vào “đường cùng”. Do đó, thường thì trong vòng 3 tháng, đa số các nhân viên đều có thể thành thạo mọi vấn đề liên quan tới công việc mới của họ. Và nếu bạn cảm thấy hài lòng với tính cách của họ, lúc đó hãy đánh giá tới kinh nghiệm và trình độ của họ. 

Ngoài ra, một công ty lúc nào cũng cần những người có nhiều kỹ năng và biết truyền đạt vấn đề, bởi sẽ luôn có lúc bạn cần một ai đó giúp mình giải quyết nhiều công việc khác nhau cùng một lúc. Đành rằng chuyên môn là quan trọng nhưng trong thời đại ngày nay, công việc sẽ luôn đòi hỏi một nhân viên cần phải biết thay đổi và thích nghi với nhiều môi trường khác nhau.

Nhiều nhà tuyển dụng thường sử dụng hồ sơ và bằng cấp làm thước đo đầu tiên để “lọc” ra các ứng viên. Ngược lại, đó là những gì tôi quan tâm sau cùng. Một người có thể có tới 5 tấm bằng cùng số điểm A nhiều hơn cả một trang CV, nhưng chẳng đủ để chứng tỏ rằng anh ta là người phù hợp cho vị trí đó. Điểm cao sẽ không là gì nếu như không đi cùng với sự đa dạng về kinh nghiệm và một tính cách “quyết thắng” trong công việc.

Thuê một nhân viên mới cũng tương tự như đầu tư vào một dự án, tất cả đều mang tới rủi ro. Tuy vậy, đừng quá lo lắng khi thuê một người không chỉn chu, khuôn phép. Những nhân viên “khác người” như vậy đôi khi lại có thể nhìn ra điểm mấu chốt của vấn đề, cơ hội cũng như truyền cảm hứng cho cả nhóm. Trong hơn 40 năm làm kinh doanh, không ít lần chúng tôi đã thuê phải những người “khác biệt” như vậy, nhưng rồi họ đã trở thành những người không thể thay thế tại tập đoàn Virgin.

Còn đối với đội ngũ quản trị, thuê nhầm người có thể ảnh hưởng tới tất cả mọi thứ mà bạn đã gây dựng lên. Cách nhanh và hiệu quả nhất là đề bạt những nhân viên trong công ty. Lợi thế của việc này là họ sẽ tận dụng được sự ủng hộ của mọi người cũng như nắm rõ những gì đang diễn ra trong doanh nghiệp.

Tuy vậy, việc tìm và thuê những gương mặt mới lúc nào cũng là cần thiết. Chúng tôi đã từng tìm những CEO từ bên ngoài cho Virgin Atlantic và Virgin Australia, và quả thật những ý tưởng mới mẻ cùng kinh nghiệm từ bên ngoài đã giúp cho các công ty này đi lên rất nhanh. 

Trong quá trình phát triển, khi trải qua giai đoạn nước rút, việc thuê một lúc nhiều nhân viên mới là chuyện khá dễ hiểu nhưng đây cũng là lúc văn hoá công ty dễ bị ảnh hưởng nhiều nhất. Thay vì tuyển dụng một cách ồ ạt để rồi dẫn tới sự mất cân đối trong nhóm, hãy kiên nhẫn một chút tới khi bạn tìm được đúng người. CEO Samir Desai của Funding Circle từng nói với tôi rằng “Thà rằng bị thiếu người còn hơn là có một kẻ phá hoại trong nhóm.” (It’s better to have a hole in your team than an asshole in your team!)
                                                                                                                        Theo CafeBiz

Wednesday, September 10, 2014

Tỷ phú Richard Branson nghĩ gì về thành công và may mắn?

Đa số mọi người dường như xem cơ hội của họ trong việc gặp may cũng tương tự như khả năng bị sét đánh, như thể nó là một thứ gì đó mà họ không thể kiểm soát. 
Bài viết sau được trích từ cuốn sách "THE VIRGIN WAY: Everything I Know About Leadership" của Richard Branson được đăng trên trang Business Insider.

Tôi tin rằng "may mắn" là một trong những yếu tố gây hiểu lầm và bị đánh giá thấp nhất trong cuộc sống.

Những người và doanh nghiệp thường được cho là gặp may mắn hơn người khác thường là những người được chuẩn bị sẵn sàng để chấp nhận những rủi ro lớn nhất và họ cũng chuẩn bị để đón các cú ngã sóng soài xuống mặt đất một cách thường xuyên.

những người chơi theo lối dùng an toàn để đối mặt với nỗi sợ thất bại lại thường là những người dường như không bao giờ dành được may mắn như những tay chơi chấp nhận mạo hiểm. Là trùng hợp ngẫu nhiên? Tôi không nghĩ như vậy.

Đáng buồn là đa số mọi người dường như xem cơ hội của họ trong việc gặp may cũng tương tự như khả năng bị sét đánh, như thể nó là một thứ gì đó mà họ không thể kiểm soát. Theo ý kiến ​​khiêm tốn của tôi, họ không thể nhìn xa hơn đến một sự thật rằng bất cứ ai muốn tạo ra nhũng nỗ lực để làm việc, tìm kiếm may mắn của họ là điều có thể và thực sự cải thiện được nó.

Tôi nhớ đã xem vòng chung kết của giải vô địch golf Anh quốc mở rộng trên truyền hình và nhìn thấy một trong người chơi dẫn đầu có cú đánh tưởng chừng vượt khỏi qua chướng ngại vật biên màu xanh. Cú đánh này của anh ta khá cao nhưng nó chỉ vừa vượt qua phần đỉnh của cột cờ và thật đáng kinh ngạc bóng rơi vào lỗ. Một trong những bình luận viên kêu lên: "Ôi trời, đó là một cú đánh đầy may mắn!"

Một nhà bình luận khác sau trận đấu đó ngay lập tức phản ứng lại với lời bình trên, "May mắn! Theo ý bạn “may mắn” có nghĩa là gì? Bạn có biết những vận động viên đã dành hàng ngàn giờ để thực hành, tập luyện những cú đánh ra sao? Anh ta đã cố gắng để đưa được bóng vào lỗ và đã thành công. Hãy để tôi nói với bạn biết, anh ta đã tập luyện rất bền bỉ và vất vả để nhận được may mắn này!”

Quan điểm này cũng từng được giải thích bởi tuyển thủ Gary Player, một trong những tay goft vĩ đại nhất của mọi thời. Ông nói: "Tôi càng tập luyện vất vả, tôi càng nhận được may mắn."

Trong những năm qua, giống như tay golf kể trên, tôi thường bị cáo buộc rằng ăn may trong chuyện kinh doanh, nhưng tôi cũng tin rằng nỗ lực làm việc chăm chỉ đóng góp một phần quan trọng trong bất kỳ may mắn nào đã từng đến với tôi. Tôi phải thừa nhận đôi cũng phải vật lộn để tìm ra đâu là nơi sự trùng hợp kết thúc và may mắn bắt đầu hay nói một cách khác, làm thế nào để tìm ra được đúng nơi và đúng thời điểm có thể đóng góp đáng kể trên đường đi xuyên suốt cuộc đời mỗi người.

Câu thần chú may mắn

Một ví dụ điển hình của hiện tượng này từng có ảnh hưởng rất lớn đến thành công ban đầu của Virgin Records. Album đầu tiên chúng tôi phát hành là của Mike Oldfield có tên "Tubular Bells", đã trở thành một hit lớn tại Anh trước sự ngạc nhiên và thích thú của Virgin Records nhưng chúng tôi vẫn cố gắng để có được thêm người nghe trên đất Mỹ.

Mặc dù sự thành công tại châu Âu và những nỗ lực liên tục của mình, tôi chỉ có thể dường như không thuyết phục được huyền thoại hàng đầu của Atlantic Records, Ahmet Ertegun, đó là một album sẽ bán chạy tại Bắc Mỹ.

Sau đó vào một ngày, trong khi Ahmet đang mở album này tại văn phòng của mình (có lẽ anh ta vẫn đang cố gắng tìm ra một đoạn nào đó để quan trọng hóa vấn đề) thì đạo diễn phim William Friedkin đang đi bộ nhằm tìm kiếm âm nhạc cho bộ phim mình đang thực hiện.

Trước khi Ahmet có thể tắt nó đi, Friedkin đã nghe "Tubular Bells", ngay lập tức yêu thích nó và sau đó ông đã tiếp tục theo dõi thêm và chúng tôi dành được thỏa thuận tại Mỹ với Atlantic. Và sau này bộ phim mà ông đang thực hiện “The Exorcist” (Tạm dịch: Quỷ ám) trở thành một trong những bộ phim đạt mức kỷ lục về phòng vé lớn nhất trong ngày, và vì vậy nó cũng giúp giới thiệu "Tubular Bells" tới khán giả toàn cầu .

Bạn có thể gọi đó là may mắn nếu muốn, nhưng một lần nữa hãy nhìn lại rằng tôi đã dành rất nhiều thời gian để thuyết phục Ahmet và nếu anh ta không thấy đủ hấp dẫn để lắng nghe nó thêm một lần thì nó có lẽ sẽ không bao giờ được chơi tại đúng thời điểm quan trọng.
 Theo Infonet

Friday, September 5, 2014

Điên rồ nhưng cũng phải có mục đích

Dù bạn có làm điều gì “điên rồ” tới đâu, hãy luôn làm điều đó với một mục đích tốt đẹp. 

Sir Richard Branson là một doanh nhân, tỷ phú người Anh có sức ảnh hưởng lớn tới công chúng. Ông là người sáng lập ra tập đoàn Virgin bao gồm hơn 400 công ty con hoạt động trên rất nhiều lĩnh vực khác nhau. 

Với số tài sản lên tới hơn 5 tỷ USD, ông còn được mọi người biết đến như một biểu tượng của khởi nghiệp (mặc dù chỉ học hết trung học), một bộ óc sáng tạo không ngừng nghỉ nhưng cũng đầy hài hước và luôn đề cao việc theo đuổi những gì mình thích.
 
Nếu tôi được quay trở lại tuổi 22, tôi vẫn sẽ làm việc thật chăm chỉ, chơi bời hết mình và cố gắng tận hưởng khoảng thời gian đẹp nhất của cuộc đời. À mà thực ra đối với tôi, cũng không có nhiều khác biệt lắm giữa tuổi 22 và 63 ngoại trừ thế giới này đã thay đổi quá nhanh.

Có rất nhiều điều tôi ước giá mình đã biết khi còn 22. Giá như tôi biết rằng Sir Tim Berners Lee sẽ phát minh ra Internet thì chắc tôi đã có thể lập nên LinkedIn, hay thậm chí là Google và Facebook. Nếu tôi biết được Steve Jobs sẽ tung ra iPod và Internet sẽ là một cuộc cách mạng trong nền công nghiệp âm nhạc, có lẽ tôi đã bán hệ thống cửa hiệu Virgin sớm hơn nhiều rồi.

Dù cho bây giờ tôi đã ở tuổi 63, tôi vẫn cảm thấy vô cùng phấn khích về sự thay đổi mang tính cách mạng của Internet, Web và tất cả các loại công nghệ. Tôi tin rằng những năm sắp tới, thế giới sẽ chứng kiến hàng loạt những thành tựu mang tính đột phá, từ chống thiên tai và chữa được những bệnh nan y cho tới những phát minh giúp cải thiện cuộc sống của con người. Và đằng sau đó là rất nhiều cơ hội lớn cho chúng ta.
[Khi tôi 22] Điên rồ nhưng cũng phải có mục đích (1)

Sir Richard Branson từng phá nhiều kỷ lục thế giới bằng khinh khí cầu. (Ảnh: Flickr)

Dù vậy, tôi để ý rằng, rất nhiều những người trẻ tuổi hôm nay đều nghĩ mình sẽ chốc lát trở thành triệu phú bằng cách lập lên những startup công nghệ và dốc hết tâm huyết vào đó. Đây cũng là một hướng đi tuyệt vời nếu như họ biết cách tận dụng những cơ hội đó. Tuy nhiên, không nên vì thế mà bỏ qua những ngành kinh doanh truyền thống khác. Ngoài công nghệ, có vô vàn những ngành nghề khác với nhiều tiềm năng mà còn ít người khai thác. 

Điều quan trọng là hãy theo đuổi đam mê của bạn thay vì lao mình vào công nghệ chỉ để thoả mãn giấc mộng làm giàu trong chốc lát. Không phải ai sinh ra cũng là thiên tài về công nghệ và nếu như bạn không thực sự đam mê, sẽ rất khó để bạn có thể thành công.

Nếu tôi được bắt đầu lại từ tuổi 22, tôi chắc chắn sẽ dành cả cuộc đời mình cho những điều làm thay đổi thế giới này. Chúng tôi từng bắt đầu với tờ tạp chí The Student để phản đối cuộc chiến tranh Việt Nam hay những cuộc chiến phi nghĩa khác, và Trung tâm tư vấn Sinh viên để giúp đỡ cho những người trẻ tuổi vượt qua những rắc rối khi tất cả mọi người quay lưng lại với họ. 

Tuy nhiên, đáng tiếc rằng chúng tôi đã không có những mục đích cao cả như vậy khi bắt đầu Virgin Records. Nếu tôi có thể quay lại ngày đó, có lẽ một tổ chức phi lợi nhuận Virgin Unite sẽ được thành lập song song với hãng thu âm kia. Và chắc chắn tôi sẽ bắt đầu The Elders* và The Carbon War Room** sớm hơn rất nhiều.
[Khi tôi 22] Điên rồ nhưng cũng phải có mục đích (2)

“Điên rồ nhưng cần phải có mục đích.” - Richard Branson. (Ảnh: Flickr)

Ở tuổi 22, tôi chưa bao giờ lo lắng về 40 năm tới của cuộc đời mình và bây giờ cũng vậy. Đối với tôi, 40 năm cũng giống như quá trình xây nhà, từng tầng từng tầng một, và đôi khi bạn sẽ thấy có một vài tầng phải bỏ đi và bắt đầu với tầng tiếp theo

Nhưng phải nói rằng tôi đã cực kỳ may mắn khi có một gia đình và những người bạn tuyệt vời, những người luôn sát cánh cùng tôi trong bất cứ tình huống khó khăn nào. Nhờ có họ mà tôi được làm những gì mình yêu thích, được tự mình thử thách bản thân trong những chuyến thám hiểm “điên rồ” và cống hiến được một chút cho thế giới này. Chắc chắn rằng tôi sẽ luôn cố gắng để tiếp tục sống như vậy, cho dù là tới tuổi 100. 

Nhiều người nói rằng 22 tuổi là lúc chúng ta cần làm một điều gì đó để chứng tỏ bản thân. Tôi không phản đối điều này nhưng hãy chắc chắn rằng bạn đang tận hưởng tuổi trẻ của mình, làm việc chăm chỉ và gặp gỡ càng nhiều người ở càng nhiều nơi trên thế giới này càng tốt. Nếu bạn có cơ hội để khám phá thế giới này, đừng bỏ lỡ nó. Tất nhiên cũng đừng quên mang theo những kinh nghiệm để bảo vệ bản thân. 
Hãy hướng ra biển lớn, chơi hết mình mà cũng làm việc hết sức để tạo nên những điều tuyệt vời. Và đừng quên rằng, dù bạn có làm điều gì “điên rồ” tới đâu, hãy luôn làm điều đó với một mục đích tốt đẹp.
Chúc các bạn thành công!
-----
*The Elders: Tổ chức phi lợi nhuận hoạt động vì mục đích hoà bình, giúp đỡ người già và nhân quyền được lập nên bởi cố Tổng thống Nelson Maldela và được tài trợ bởi Sir Richard Branson.
**The Carbon War Room: Tổ chức phi chính phủ được lập nên bởi Sir Richard Branson nhằm tìm ra các giải pháp chống biến đổi khí hậu toàn cầu.
 Theo Infonet

Tuesday, September 2, 2014

Bước ngoặt quan trọng trong đời của 7 doanh nhân nổi tiếng

Dưới đây là những bước ngoặt trọng đại nhất trong sự nghiệp lừng lẫy của các doanh nhân nổi tiếng như Steve Jobs, Richard Branson… 

Richard Branson phát hiện và lăng xê một ca sĩ tài năng


Năm 16 tuổi, Richard Branson thành lập một tạp chí có tên Student. Nhưng bước ngoặt trong sự nghiệp của ông xảy ra 6 năm sau đó, khi ông mở một phòng thu và lăng xê ca sĩ Mike Oldfield. Oldfield cho ra mắt đĩa đơn “Tubular Bells” thành công rực rỡ, đứng đầu các bảng xếp hạng tại Anh trong 247 tuần. “Sau thành công đó, chúng tôi thành lập công ty thu âm. Và mọi thứ bắt đầu từ đó”, Richard chia sẻ.

Henry Ford gây ấn tượng với thị trưởng thành phố Detroit, bang Michigan, Mỹ


Năm 1898, sau khi chế tạo một bộ chế hòa khí, Henry Ford đã gây được ấn tượng với thị trưởng phố Detroit William C. Maybury và được Maybury cấp bằng sáng chế. Maybury đã giúp Ford rất nhiều trong quá trình phát triển công ty sản xuất xe hơi. “Sự giúp đỡ từ Maybury, cộng những ý tưởng tuyệt vời và uy tín của Ford, đã thu hút một nhóm các nhà đầu tư với 150.000 USD để thành lập công ty Detroit Automobile vào đầu tháng 8/1899”, trang History.com cho biết. Sau sự kiện này, Ford bỏ việc tại công ty Edison Illuminating và thành lập công ty sản xuất xe hơi hàng loạt đầu tiên trên thế giới.

Bill Gates ký một hợp đồng với IBM


Năm 1980, Bill Gates bỏ học trường Harvard và thành lập công ty nhỏ mang tên Microsoft bước những bước chân chập chững vào ngành công nghiệp máy tính còn rất non trẻ. Bước ngoặt lớn của Gates và Microsoft liên quan tới IBM. Khi đó, IBM (Big Blue) muốn tung ra dòng máy tính cá nhân giá rẻ để chiếm lĩnh thị trường nhanh chóng. Công ty này ký hợp đồng cung cấp hệ điều hành Windows của Microsoft.
 Steve Jobs nảy ra ý tưởng thành lập Apple từ một chủ cửa hàng máy tính

Mùa thu năm 1975, một tín đồ công nghệ tên Steve Jobs nhận thấy rằng bạn bè tại Carlifornia của mình đều phát cuồng với những chiếc máy tính tại nhà. Ông hỏi bạn mình Steve Wozniak rằng liệu Wozniak có muốn tạo ra một bảng mạch cho máy tính 25 USD và bán ra với giá 50 USD. Sau đó, Jobs tới một cửa hàng điện tử và đây chính là dấu mốc trong sự nghiệp của ông.
Tờ Cal Newport đăng tải thông tin về sự kiện này như sau: Jobs đi chân trần tới cửa hàng Byte Shop, cửa hàng máy tính của Paul Terrell và đề nghị Terrel mua bảng mạch của mình. 

Khi đó, Terrell không muốn mua bảng mạch nhưng nói rằng ông sẽ mua nếu đó là những chiếc máy tính được lắp ráp hoàn chỉnh. Ông sẽ trả 500 USD mỗi chiếc và muốn có ngay 50 chiếc. Jobs lập tức chớp lấy cơ hội này để kiếm nhiều tiền hơn. Ông bắt đầu tìm nguồn vốn để thành lập công ty. Và hãng công nghệ khổng lồ Apple ra đời từ đây.

Larry Page học cách kiếm tiền qua công cụ tìm kiếm


Trước năm 2002, Google hầu như không có nguồn doanh thu nào. Sau đó, Larry Page và Sergey Brin lên trang Goto.com của doanh nhân Bill Gross và học cách kiếm tiền của công cụ tìm kiếm này. Khi đó, Gross có thứ mà Page và Brin không có: Đó là dòng tiền mặt.
Theo trang Slate, Page và Brin đã tìm ra cách kiếm tiền từ những tìm kiếm trên công cụ của mình, giống như cách các công ty trả tiền để quảng cáo trong Trang vàng danh bạ, hay các website trả tiền để được lên đầu tiên trong những tìm kiếm liên quan trên GoTo.com. Hai nhà sáng lập Google đã tạo ra phiên bản của riêng mình mang tên AdWords Select và bắt đầu có doanh thu từ quảng cáo.

Howard Schultz học về cà phê


Starbucks từng là nhà cung cấp hạt cà phê có trụ sở tại Seattle cho đến khi nhà sáng lập Howard Schultz tham dự một hội thảo về ngành cà phê tại Milan vào năm 1983. Khi đó, đi tới bất cứ đâu Howard đều la vào các quán bán đồ uống này. “Chỉ riêng tại thành phố Milan có tới 1.500 cửa hàng, nằm tại mọi góc phố và tất cả cà phê đều được đóng hộp”. Và Schultz nhận ra rằng tính cộng đồng của việc thưởng thức món đồ uống trên. Đây là khởi nguồn của chuỗi cửa hàng lớn nhất thế giới Starbucks.

Vợ Sam Walton khăng khăng muốn sống tại một thị trấn nhỏ


Năm 1949, Sam Walton muốn rời Newport, bang Arkansas, Mỹ tới tại St. Louis. Nhưng vợ ông không muốn vậy. Bà khăng khăng muốn sống tại thị trấn nhỏ với dân số dưới 10.000 dân này. Và chính điều đó giúp ích cho sự khởi đầu của Walmart, bởi cộng đồng người dân tại thị trấn nhỏ Newport chưa được các hãng bán lẻ khác khai thác. Đây là bàn đạp cho sự phát triển và lớn mạnh của Walmart sau này.
 Theo Zing.vn